Ngày 10 tháng 7, New York ngày thứ mười

Còn ba ngày nữa là đến ngày chúng tôi tạm biệt nước Mỹ. Hôm nay, là buổi cuối cùng chúng tôi vào trung tâm thành phố. Ngắm nhìn toàn thành phố New York từ tầng 67 đẹp và ấn tượng. Đầu tiên là công tác kiểm tra an ninh. Từ chiếc thắt lưng các bạn nam cũng phải tháo ra, đến chiếc đồng hồ chạy bằng pin cũng phải làm như vậy, chúng tôi mới được đi qua cổng an toàn. Nếu không, bạn sẽ bị gọi lại kiểm tra người vì tiếng tít tít của chiếc máy thông minh. Xếp hàng một lúc, đoàn chúng tôi được vào 1 chiếc cầu thang máy có sức chứa 20 người. Cô hướng dẫn viên của toà nhà bấm nút, đèn vụt tắt, cầu thang chuyển động là lúc bạn ngửa mặt lên trời xem một đoạn tư liệu về toà nhà này. Khoảng thời gian đi cầu thang máy dài đủ để tôi mở túi, lấy điện thoại và chụp ảnh cả đoàn đang ngửa mặt xem phim và chụp cả đoạn phim đang chiếu. Ai cũng kêu lên ù tai quá! Đèn vụt tắt, anh thanh niên da đen cười rất thân thiện, chào khách và hướng dẫn chúng tôi đi tiếp theo dòng người nối tiếp nhau.

The Lower Manhattan Skyline

Lại một lần nữa ngắm nhìn thành phố New York ở một góc độ khác, mới thấy được vẻ đẹp lộng lẫy, giàu có đến nhường nào nơi đây.

Phóng tầm mắt, tôi bắt gặp lại vị trí nơi mà hai toà tháp đôi của Mỹ bị sụp đổ sau vụ 11/9. Xung quanh nó lại tiếp tục những toà nhà cao tầng khác, chỉ có điều ở ngay vị trí chân toà tháp đôi là một đập thác nước hình vuông. Dòng nước chảy xuống tầng thứ nhất rồi chạy dài một khoảng lặng, tạo cảm giác của sự vững bền, đột ngột nó đổ ập xuống rồi chảy hút vào lòng đất, tưởng như đó là sự nhắc nhở mọi người về thời khắc lịch sử của nước Mỹ- sự biến mất của hai toà tháp đôi. Nhưng chưa hết, quan sát kĩ, tôi thấy dòng nước như được hút lên từ lòng đất, tạo một vòng tròn gợi cảm giác của sự trở về, ở lại và mãi mãi không bao giờ biến mất như nó vốn đã xảy ra. Tôi thấy mình như hiểu ra nhiều điều từ dòng thác này. Phải chăng là luân hồi, là bất biến giữa dòng đời vạn biến.

Chúng tôi rời khỏi vị trí tầng 67, lên thêm 2 tầng nữa thì bắt gặp một căn phòng với hệ thống đèn màu cảm biến nhiệt. Bạn đi đến đâu nó nổi màu đến đó và khi đủ nhiệt cả căn phòng sẽ bừng sáng bởi tất cả các bóng đèn màu và cả âm nhạc nữa. Bạn nào cũng thấy thú vị cứ nhảy mãi để đèn đổi màu. Thích thế! Chúng toi khám phá nhiều điều, nhưng vẫn có bạn không muốn chơi vì Ipad còn hấp dẫn hơn( tôi đã đưa ảnh lên fb).

Chúng tôi ra về và kết thúc một ngày học tập, vui chơi.

Nhóm liên quan: