Ngày 7 tháng 7, New York ngày thứ bảy

Ngày cuối tuần ở New York đông như chảy hội, nhất là ở các tụ điểm vui chơi vì vậy 9h sáng chúng tôi đã phải hành quân. Mỗi người nhận một suất ăn trưa và lên đường.

Đến thăm tượng Nữ thần Tự do phải đi bằng đường thuỷ vì nó được xây dựng trên một hòn đảo nhỏ. Nhìn từ xa, bức tượng hiện lên đã mang dáng vẻ uy nghi, bề thế. 6 chiếc thuyền chở mỗi chuyến hơn 200 khách không lúc nào nghỉ, nó quần thảo cả một vùng, khiến nước biển thành đục ngầu. Trên trời là 4 chiếc máy bay trực thăng tuần tiễu để kiểm tra và cứu nạn.

nuthantudo4

Đường ra đến đảo khoảng 2km, nhưng người lái tàu đã khéo léo đưa chúng tôi lướt qua 1/2 phía mặt trước cùa tượng để ai cũng được chiêm ngưỡng và chụp hình từ trên boong tàu.

Tàu chúng tôi cập bến, xếp hàng vào phòng kiểm tra an ninh,chúng tôi gặp hai người đàn ông. Họ hỏi những người khách qua đường rằng bạn ở nước nào và rồi họ hát, họ đánh nhạc trên một nhạc cụ rất lạ mà ở Việt Nam chẳng thấy bao giờ( các bác xem hình trên fb) em cũng không biết gọi nó cái gì vì âm thanh của nó như trống, như kèn, như cả xanhpan… Họ thấy đoàn chúng tôi đến, một người hỏi: Bạn từ đâu đến? Học sinh của tôi nhanh miệng trả lời, thế là người đàn ông đầu tiên hát bằng tiếng Việt: anh yêu em, anh yêu em, Hà Nội, Hồ Chí Minh city. Tiếng hát lơ lớ khiến các bạn học sinh thấy vô cùng thú vị đã rút đưa cho ông ấy mấy đồng xu lẻ.

Đi được một đoạn thì chúng tôi gặp người thứ hai – người sở hữu một loại nhạc cụ rất đặc biệt. Ông ta lại hỏi chúng tôi từ đâu đến và đánh một đoạn bài Quốc ca của Việt Nam. Lần này thì sự ngạc nhiên càng lớn, các bạn hô to: Ôi! Quốc ca, ông ấy thuộc Quốc ca Việt Nam! Thế là lại một ít xu nữa ra khỏi túi. Đi một đoạn chúng tôi bảo nhau: Ăn xin ở Mỹ cũng rất đẳng cấp.

Vượt qua khỏi khu kiểm tra an ninh, lên đảo chúng tôi bắt đầu khám phá hòn đảo nhỏ. Mọi du khách đến đây sẽ thả bộ một vòng quanh bức tượng và chụp hình. Tuy nhiên, bạn có thể mua thêm chiếc vé thứ 2 để vào theo những con đường ngoằn nghèo, những bậc thang lên đến chân tượng.

Từ đảo nhìn ra xung quanh, những toà nhà cao tầng bám sát bờ biển, đẹp và rất lãng mạn. Chụp những bức hình trên đảo trong tiết trời nắng càng làm chúng tôi rạng rỡ hơn. Thật tiếc là một số bạn tách nhóm ngồi nghỉ chân nên đã bỏ lỡ nhiều khoảnh khắc tuyệt vời.

Bữa tối của chúng tôi hôm nay tại nhà hàng Việt Nam. Kể từ hôm sang đây, bữa cơm Việt với món thịt nướng ngon chưa từng có. Ai cũng mong về ăn cơm mẹ nấu rồi.

Tối, chúng tôi tổ chức sinh nhật cho Hải Long, các cô giáo được mời đều xuống sân cỏ dự sinh nhật. Họ ăn ômai, lạc rang húng lìu và hạt sen sấy…họ khen ngon, rất ngon. Chỉ một lúc, 1/2 hộp ômai đã hết, để lại một đống hạt trên đĩa. Bánh ga tô cung hết vèo. Bạn Quang Long, Công Minh nhanh nhẹn được hai lần lấy bánh, còn các bạn khác thì nhìn mà thèm. Vi món bánh ga tô ngon như ăn kem vậy.

Chúng tôi tổ chức chơi trốn tìm, có cả các cô giáo ở trường cũng chơi cùng. Họ chạy trốn rất nhanh và tìm chỗ rất khéo nên không bao giờ bi bắt cả. Bác bảo vệ cứ nhìn chúng tôi chơi và nhất định không để lộ khi bạn Phương Linh đến chỗ bác để tìm tôi, Minh Châu và Bảo Trân. Được sống lại cảm giác tuổi thơ, tôi và nhiều bạn trong đoàn đều cảm thấy rất hạnh phúc. Bạn Trường Thành nói với tôi: Lâu lắm rồi mới có buổi sinh nhật kiểu ngày xưa.

10h30, chúng tôi thu dọn mọi thứ và về phòng. Sáng mai, chúng tôi sẽ dạy sớm chụp lại những bức hình làm kỉ niệm ở trường. Không biết có bạn nào ngủ nướng không đây.

Các bác chờ em thư sau nhé!

Nhóm liên quan: