Lại thêm một ngày nữa trôi qua quá nhanh, khiến tất cả đoàn chúng tôi ai cung ngổn ngang tâm trạng. Bạn Phương Linh thì nói: “Cô ơi con không muốn về, con vẫn muốn đi với đoàn mình cô ạ”. Nhưng cũng có bạn lại thấy mệt, thậm chí nghỉ học, nghỉ cả đi chơi để ngủ bù, nhưng đến chiều, phục hồi sức khỏe lại ra đá bóng, cười vui như Tết, đó là bạn Trường Thành. Còn Bảo Trân thì thấy tiếc vì lớp học lại có thêm nhiều bạn quốc tế mới vừa vui vừa học hỏi ở các bạn nhiều điều… Nhưng thời gian đâu có ngừng trôi, ngày chúng tôi về nước chỉ còn đếm trên đầu ngón tay. Sẽ là rất lâu, rất lâu hoặc chẳng bao giờ chúng tôi có dịp trơ lại. Tiếc quá!!!
Như thường lệ, chúng tôi đi vào trung tâm thành phố. Đến chỗ có một chú bò vàng – biểu tượng về sự giàu có của nước Mỹ. Nhiều người ở khắp mọi nơi đến đó lắm, họ chụp hình trước, sau, cạnh, thậm chí cả dưới mông con bò nữa. Thú vị nhất là khi các vị khách nước ngoài tạo dáng chụp hình dưới mông chú bò vàng khổng lồ. Các bạn học sinh không sao nhịn được cười, cứ khúc khích bàn tán mãi.
Qua thăm chú bò vàng một lúc, chúng tôi đi tiếp đến một công viên, ở giữa là một khoảng rộng được xây dựng theo hinh vuông với ba tầng thác nước. Nước chảy trong vắt và đẹp mắt vô cùng.
Trời nắng gắt hơn, bạn nào cũng cảm thấy cái nóng hôm nay hơn mọi ngày. Nhớ ngày đầu sang đây, chúng tôi phải mặc áo khoác, cách đây 2 ngày, ra đường vẫn mặc chiếc áo len mỏng. Nhưng hôm nay, nóng hơn, và mọi người thấy nhanh khát nước hơn. Có lẽ vì thế mà bạn nào cũng chỉ muốn được tắm dưới dòng nước trong vắt trước mặt.
Không thể ở ngoài trời lâu trong thời tiết thế này, tôi quyết định trao đổi với người hướng dẫn cho chúng tôi vào một khu vui chơi hoặc khu mua sắm. Đúng như mong muốn, chúng tôi được vào trung tâm mua sắm của New York, và kết quả là mỗi người lại một xách nặng mang về.
Bữa tối đón chúng tôi bằng các món ăn của Hàn Quốc, ai cũng một suất ăn to, no căng bụng trước khi về phòng nghỉ.